Tổng hợp thơ phần 1 – 27/09/2017

Thu cằm…

Tâm viết nên những dòng vội vã
Bằng chút nghỉ giữa lúc thiền khuya
Ánh sáng đâu nhe nhói hiện
Rồi khuất vắng trước năm mành

Thân người bọc thành năm rào chắn
Đưa thể xác gói trọn linh hồn
Đưa vô minh nhấn chìm tâm thức
Đưa hồn người vạn kiếp trầm luân

Ta như mảnh hồn được lạc lối
Nhận được điều kì lạ đến kì
Điều đang đến hẳn là điều kì lạ
Và kì lạ cho ta những lạ kì

Ôi thật thế khi ngồi im hay đứng
Bụng ngực cổ thật thẳng với đầu
Cây sự sống dường như đang mọc
Đâm ngược xuống hoá giải năm mành

Nghiệp chi phối hay lòng người chi phối
Ngoại lai gây hay nội tại là nhân
Mọi điều sảy đâu cần cố chấp
Nó sẽ đến nếu ta thực sự cần

Ngồi thổn thức nghỉ ngơi một chút
Ảo mộng mơ nghĩ đến vần thơ
Cần thêm nữa cố gắng thêm nữa
Chờ tha nhân lấy nước rửa đầu

Tha nhân hỡi sao người nhân tha thế
Thật là một kẻ đại gian bịp bợm
Hay là người cứu dỗi nhân gian
Hay là người không là gì cả?

Giường êm gối mềm chăn nhung ấm
Không nằm êm ngủ lại ngồi đây
Khoanh chân lưng thẳng cằm thu lại
Mắt nhắm chợt ta vào giấc nồng…

thiendang

========================================

Liệu đúng?

Này, lũ ngu kia, bọn mi tưởng minh khôn ư?
Này, lũ khôn kia, bọn mi nghĩ đã thông tuệ?
Yêu thích ghét thù là cảm xúc của con người
Việc tu tập đâu thể xả hết điều đó đi
Chúng ta sẽ thành những bước tượng khô biết nói
Cái cần đó là kiểm soát được những gì mình làm

Đừng tưởng gieo nhân tốt là tha hồ gây nghiệp quả
Đừng nghĩ tu tập lâu là hơn hẳn người thường
Đừng đứng trên cao nhìn xuống dưới đường
Chưa thành phật mà nghĩ mình như phật
Chưa thành nhân mà muốn đắc đạo rồi

Thân khẩu ý liệu đã quán tốt?
Hay là mình cứ việc xả hết ra
Hay là mình cứ chấp tưởng không chấp
Rồi là mình nghĩ người khác chấp rồi
Chấp hay không chấp nó chỉ là từ chấp
Vì một từ phán một đười người sao?

Tu tập lâu ư?
Gần phật lâu ư?
Nghe pháp lâu ư?
Hành thiện lâu ư?
Nhìn xem
Nhân đã gieo
Quả thế nào?

Nhân chi sơ, tính bản thiện
Tính tương cận, tập tương viễn.
Cẩu bất giáo, tính nãi thiên;
Giáo chi đạo, quý dĩ chuyên.

Cầu là ánh sáng ư?
Liệu có được chăng
Nếu cứ tiếp tục
Thế này?
=========================================
Thiếu, thừa và thỏa…

ta thấy thiếu
ta nạp thêm vào
nhưng nạp mãi
ta thành điên khùng

ta thấy thừa
ta xả bỏ ra
nhưng xả mãi
ta thành ngu độn

ta thầy cần ta bỏ thêm vào
ta thấy rác ta tránh ra xa
thỏa vừa đủ, hướng đi chợt sáng
ánh sáng chiếu xóa nhòa thân tâm…

=================================

Bầu trời kia muôn ngàn mây trắng xoá
Phủ sắc xanh thấm đẫm bao la
Bầu trời ta muôn ngàn mây mờ ảo
Ngọn đèn nào rọi bước cho ta

Mực sẽ trắng và giấy sẽ thành đen
Đúng và sai chỉ do ta tự hình
Đèn sẽ tắt khi giọt dầu đã cạn
Tâm an lành soi phủ thế gian

You may also like...

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *